Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

Trò lố bịch của một bọn cầm quyền đã vô thần lại còn muốn lãnh đạo Giáo Hội

Đức Hồng Y Trần Nhật Quân, nguyên Giám Mục Hương Cảng vừa lên tiếng chỉ trích mạnh mẽ tuyên bố của Tôn Giáo Vụ Trung quốc. Những kẻ cầm quyền vô thần lại muốn lãnh đạo công cuộc rao giảng Tin Mừng và việc chăm sóc mục vụ cho các tín hữu. Chúng muốn gây ra ly giáo thì chúng cần phải có Luther King hay là Vua Henry Đệ Bát. Nhưng mà mùa đông khắc nghiệt cũng sẽ sớm tàn mà thôi.

Hong Kong (AsiaNews) – Trong mấy ngày qua, các tín hữu Công Giáo trong và bên ngoài Trung Hoa đã buồn bực ghi nhận những lời bật ra từ cửa miệng của ông Lưu Bách Niên, các giáo sĩ Quách Kim Tài (Guo Jinchai), Phòng Hưng Diệu (Fang Xinyao, 房興耀), Mã Anh Lâm (Ma Yinglin, 馬英林) là những gịong điệu khó mà phân biệt nổi với những tư tưởng ly giáo. Tuy nhiên, tuyên bố của Tôn Giáo Vụ Trung quốc thật sự là đã đặc biệt đạt đến mức lố bịch quá đáng.

Đức Hồng Y Trần Nhật Quân
Ta có thể hiểu nổi khi bọn cầm quyền đứng ra bảo kê cho bọn bù nhìn tay sai của chúng kể lể rằng bọn đấy hành động rất đúng trên phương diện chính trị, khen ngợi chúng đã có can đảm chống lại các áp lực từ bên ngoài. Chuyện đấy có thể hiểu nổi. Nhưng thật là hề khi giờ đây bọn cầm quyền lại lớn tiếng ca tụng “đức tin Công Giáo nhiệt thành” của chúng, và cho rằng những vụ truyền chức Giám Mục không được Đức Thánh Cha phê chuẩn là cần thiết “cho sự vận hành bình thường của Giáo Hội và cho nhu cầu mục vụ và truyền giáo”. Chuyện này thì thiệt tình là ấm ớ và lố bịch. Đúng như các nhà học giả gần đây đã chỉ ra, bọn cầm quyền giờ đây đang “điều hành” Giáo Hội Công Giáo tại Trung quốc.

Họ mù hết rồi chăng? Họ há đã chẳng có cơ may nào để thấy Giáo Hội Công Giáo hoạt động ra sao trên phần còn lại của thế giới hay sao? Có phải hoàn cảnh của Trung Hoa nó đặc biệt đến mức mà bọn cầm quyền phải nhúng tay vào trực tiếp điều hành một Giáo Hội đến nỗi Giáo Hội đó không còn chút gì là Công Giáo nữa? Họ đang tự biến mình thành trò cười cho thế giới!

Có thể nào những nhà lãnh đạo của đất nước ta bớt chút thời giờ nhín ra từ những cuộc tranh giành quyền lực để mà ngó xuống một chút đến cái “cộng đoàn tí hon” những người Công Giáo? Tại sao anh chị em chúng ta không được để yên cho sống một cuộc sống đức tin bình thường trong hòa bình? Chẳng phải điều đó đã được ghi là một quyền trong Hiến Pháp sao?

Khi mà họ gọi vạ tuyệt thông của Tòa Thánh hồi thập niên 50 là “cái nhân” và việc tấn phong Giám Mục trái phép là “hệ quả” đương nhiên, thì họ thật chẳng còn chút mắc cở nào khi xuyên tạc thực tại.

Từ ba vụ tấn phong Giám Mục trái phép gần đây và cái Đại Hội 8, mọi người có thể hiểu rằng Tôn Giáo Vụ và Hội Yêu Nước đã quyết định dẫn dắt Giáo Hội công khai cắm đầu đi vào con đường của một Giáo Hội độc lập và đơn phương cử ra các Giám Mục. Nếu thế thì hãy để họ tìm ra khuôn mặt đủ tiếng tăm như Martin Luther hay Vua Henry Đệ Bát, để tạo một thế đứng cho giáo hội của họ, nhưng họ không được quyền tiếm danh của “Giáo Hội Công Giáo”.

Bằng bạo lực, họ giới hạn tự do con người, phỉ báng cả phẩm giá lương tâm, họ hoàn toàn xem thường quyền bính và lòng từ ái của Đức Thánh Cha thế mà vẫn ngoạc mồm nói rằng họ chân thành muốn đối thoại. Đấy là những lời lẽ điêu ngoa nhất thế giới! Chỉ có tư lợi và hèn nhát mới ngăn các nước nói một lời công đạo về chuyện này.

Tục ngữ nói: “Ngó kỹ thì biết”. Tại Lạc Sơn (Leshan, 嘉定/樂山)nhiều người ái mộ khả năng quản lý của cha Phaolô Lôi Thế Ngân (Phaolô Lôi Thế Ngân), nhưng người ta phải biết rằng cha ấy không thích hợp với chức Giám Mục, tại Sán Đầu (Shantou, 汕頭)có thể có người ủng hộ các tham vọng của cha Hoàng Bỉnh Chương (Huang Bingzhang); nhưng đa số các tín hữu Trung Hoa thẳng thừng chống lại “những kẻ cơ hội”, và luôn đứng bên Đức Thánh Cha.

Không ai biết mùa đông khắc nghiệt này sẽ kéo dài đến lúc nào, nhưng các tín hữu chúng ta không sợ, hay họ sẽ vượt qua nỗi sợ của mình bằng đức tin và lời cầu nguyện là những điều mang đến cho họ sức mạnh để theo gương các vị tử đạo đã được tôn phong cũng như cơ man những anh hùng, anh thư trong đức tin là những người đã là những nhân chứng hùng hồn cho Đấng Cứu Độ đã sống lại từ trong kẻ chết.

Anh chị em thân mến, chúng tôi nghiêng mình kính chào anh chị em!

Từ một người anh em đã già luôn thấy băn khoăn vì được sống yên ấm trong tự do.

Đặng Tự Do dịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét